Thứ Năm, 9 tháng 4, 2015

[Serie drabble] Both of us - Hai chúng ta [Intro]

- Tác giả: Gin Silversword
- Thể loại: shounen-ai, twinscest, school life

Intro

Chúng tôi là song sinh. Sinh ra cùng một ngày, mang cùng một khuôn mặt, nhưng cá tính hoàn toàn khác nhau. À không, chúng tôi đã từng là những đứa trẻ vô âu vô lo, những thằng nhóc nghịch ngợm tuổi mới lớn, chỉ là mọi thứ bắt đầu thay đổi, từ cái ngày định mệnh ấy.

Chúng tôi không có cha. Một tay mẹ chăm lo cho chúng tôi từng miếng ăn giấc ngủ. Cho đến ba năm trước, mẹ chúng tôi qua đời vì tai nạn giao thông.

Sự khác biệt giữa chúng tôi bắt đầu sinh ra và lớn dần kể từ ngày hôm ấy.

Anh ấy trở nên ít nói hơn, trầm tĩnh hơn. Anh ấy bắt đầu để tóc dài, cử chỉ ngày một trở nên dịu dàng. Học hết cấp hai, anh ấy nghỉ học, tìm việc làm để trang trải cuộc sống của cả hai. Chúng tôi suy cho cùng không thể cứ sống nhờ vào họ hàng mãi được. Cứ như vậy, anh ấy trưởng thành trước tuổi mười tám, bỏ tôi lại phía sau, tiếp tục sắm vai một thằng em ngỗ nghịch tuổi nổi loạn.

Tôi biết, anh ấy làm tất cả, chỉ vì muốn cố gắng thay thế mẹ mà thôi.

Amir chết tiệt! Dù anh cố gắng thế nào cũng không thể thay thế được mẹ, vậy tại sao không yên ổn làm một thằng anh trai của tôi đi! Chỉ vì sinh ra trước tôi vài phút mà anh tự cho mình cái quyền bảo bọc người khác hay sao? Chúng ta là anh em, là anh em mà… Làm ơn, hãy để tôi được một lần bảo vệ anh, có được không?

.

.

.

- Lukas? - Amir đặt đĩa trứng ráng cùng miếng bánh mì xuống trước mặt Lukas, khẽ gọi.

- Gì? - Lukas mặt hậm hực, đáp lại một cách thiếu thiện ý.

- Nãy giờ… em cứ nhìn anh hoài… - Amir ngập ngừng, cười gượng gạo.

Lúc này Lukas mới nhận ra, bản thân khi nãy nhìn thấy bóng lưng Amir trong bếp, nhất thời lại suy nghĩ đến chuyện cũ. Nghĩ mãi lại đâm ra quên mất bản thân vẫn chưa di dời ánh mắt khỏi người kia.

Lukas chẳng buồn trả lời, tay cầm nĩa cứ hững hờ chọt chọt vào đĩa trứng trước mặt, lòng đỏ cứ thế loan ra. Amir thấy vậy cũng chỉ biết thở dài, rót một ly sữa đặt cạnh bên cho cậu.

Cuộc sống của họ mỗi ngày đều trôi qua như thế. Lukas đi học, Amir đi làm. Họ lúc nào cũng bên cạnh nhau, nhưng giữa cả hai như có một bức tường vô hình. Đối với đối phương, chính là chỉ có thể nhìn, nhưng mãi chẳng thể nào chạm tới tâm tư của nhau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét